Cộng đồng Lý Sơn

Diễn Đàn Lý Sơn chính thức mang tên LYSON.ORG
(^_^)Tiếng khóc và giọt nước mắt (^_^) 3l0_1210

***Hãy giới thiệu đến bạn bè nhé các bạn ***

Gõ Tiếng Việt có dấu khi tham gia diễn đàn
Cộng đồng Lý Sơn

Diễn Đàn Lý Sơn chính thức mang tên LYSON.ORG
(^_^)Tiếng khóc và giọt nước mắt (^_^) 3l0_1210

***Hãy giới thiệu đến bạn bè nhé các bạn ***

Gõ Tiếng Việt có dấu khi tham gia diễn đàn

You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

thanhhai

thanhhai
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
(........)
H không như bao đứa trẻ khác, tuổi thơ của nó chứa đựng nhiều sự ấm ức và bất công.

H sinh ra thì thằng cha khốn nạn đã bỏ rơi không nhìn mặt. H sống với mẹ và lớn lên, khi H 5 tuổi vì cuộc sống, vì tương lai của H mẹ H đã bán mãnh đất mà mãnh đất ấy đơn thuần là của tương lai H, mẹ bán trong sự tuổi nhục và hy vọng sẽ có một tương lai tốt hơn cho H sau này.

Bắt đầu từ đó mẹ H rời xa H khi H 5 tuổi vào TP Hồ Chí Minh lập nghiệp, H sống với ông ngoại từ đó, Ông ngoại H đã già yếu sông một mình, có H là một tác nhân làm cho ông muốn sống và bớt đi nổi buồn của lứa tuối sắp xa cành, ông của H không còn sức lao động 2 ông cháu sống dựa vào số tiền mà những người cậu phụ cấp hàng thnag và tiền của mẹ H làm ăn xa gửi về.

Ngày tháng trôi đi, năm tháng trôi đi, H đã khôn lớn và bắt đầu đi học, có bạn H đã quên mình có một người mẹ từ ấy, H sống như thiếu một mối tình sâu nặng, sống thiếu một tình cảm ấm áp, nhưng với H " con đã quen rồi", đối với nó sự bỡ ngỡ, sự ngơ ngác của đứa trẻ mồ côi không gì là tội lỗi, có lúc nó khóc với cậu, với ông ngoại của nó: "ba má con đâu?", câu hỏi này làm cho mọi người ai cũng rơi nước mắt, nó thấy những người bạn có cha mẹ yêu thương mua quà, cho tiền... Những người hàng xóm còn yêu thương nó hơn, có lúc họ chăm sóc nó nhiều hơn, và an ủi nó, nhưng đối với H điều đó rất cần thiết.

3 năm trôi qua khi H 8 tuổi lứa tuổi này khi H học lớp 2, h cũng đã biết nhiều điều hơn, h biết nấu cơm bếp lửa, h biết giặt quần áo, và biết chăm sóc ông ngoại nữa, không một ai có thể làm được điều đó.

Rồi một hôm vào dịp tết nguyên đán khi h sắp bước sang lứa tuổi lớn hơn, h sắp được 9 tuổi, một chuyện xảy ra đối với người khác là rất mừng cho h nhưng đối với h đó không có gì là ngạc nhiên cả.

Mẹ h đã vê, khi mẹ h vừa bước vào ngõ, h nhìn thấy người đàn bà lạ lẫm bước vào trên tay xách chiếc ba lô và tay kia xách những túi đựng quà tết, nhìn thấy bà h vấn nhỡn nhơ vui đùa cùng bao đứa trẻ cùng trang lứa vì lứa tuổi ham chơi mà, chợt bà nhìn thấy h, 2 tay buôn những gì cầm trên tay ra chạy đến ôm chặt lấy h, tiếng của bà vang lên "h,h....h" nước mắt của bà bắt đầu rơi, ôm hôn h như mèo mẹ bỏ rơi đứa con đã gần 4 năm trời, chợt bà hỏi " h ơi mẹ nè, nhớ mẹ không?", h hất mẹ ra và chạy đến nắm bàn tay gầy yếu của ông ngoại, khóc và đủng đảnh với ông ngoại và h nói "ngoại ơi bà đó bắt con", khi nghe những lời đó mẹ của h ngồi khóc nức nỡ như vô vọng, thấy vậy mọi người hàng xóm đến h và vỗ nhẹ "mẹ con đã về rồi đó", h ngơ ngác nhìn người hàng xóm và nói với giọng trẻ thơ rằng "ba mẹ con đi mỹ rôi mà" (đây là những câu trả lời của ông ngoại nói khi h cứ hỏi ba má con đâu), rồi mọi chuyện xảy ra cuối cùng h cũng nhìn nhận mẹ. Và từ năm đó mẹ của h ra đi đến cuối đời mới trở về.

khi h lớn lên đến tuổi trưởng thành, năm học lớp 11 là năm học mà h kẽ từ đó mất cả 2, mẹ h lại trở về với 1 vóc dáng nhỏ nhắn, gầy gò, xanh xao, khô cóp, ánh mắt của h cũng chẵng nhận rõ ra là mẹ của mình. Bà về mà khóc và than với h rằng "mẹ sắp bỏ rời con như ba con đã bỏ con rồi h ơi!", h đã lớn nhận thức của h cũng hơn rất nhiều khi ở tuổi trẻ thơ, h khóc cùng với mẹ và khuyên nhủ mẹ (mẹ h đã bị một căn bệnh hiểm nghèo, bệnh ung thư không thuốc chữa trị), và h bắt đầu một thử thách mới 1 công việc mới, h chăm sóc cả 2, ông ngoại già yếu và người mẹ bệnh tật, sau 3 tháng được chăm sóc bởi vòng tay của người con hiếu thảo, mẹ h không còn sức để sống trên cõi đời này nữa và mẹ h đã ra đi và mãi mãi ra đi không bao giờ quay lại với h.

Kể từ đó h không còn cha mẹ nữa, h không ngại số phận tiếp tục học tập để có một tương lai tốt đẹp để nuôi ông ngoại có công nuôi dưỡng mình đén khi học cao đẳng. không chỉ là ông ngoại nuôi nấn mà cả cậu và mợ của h nữa, tuy thiếu cả 2 tình thương nhưng h vấn sống tốt và hy vọng có một tương lai rực rỡ, nhưng h vẫn không nguôi đi nước mắt cứ khóc thầm khi thấy mọi người điều có cha mẹ. Những giọt nước mắt của h là những chặn đừng tuổi thơ đầy đau khổ của h và những giọt nước mắt của h là những tương lai đang mở ra đón chào h.

(Câu chuyện có thật, tên nhân vật đã được thay đổi)
Tác giả: thanhhai

https://www.facebook.com/daothanhhai.cosmetic

milu_bibi2006

milu_bibi2006
Ban ĐH
 Ban ĐH
thanhhai ơi, bài viết của em cảm động quá, chị đọc từng lời từng chữ và đã khóc, chị biết nhân vật đó là ai??. Chắc thanhhai cũng bít, ở đâu xa xa chị cầu mong H vững vàng, tự tin hơn trong cuộc sống và cố gắng học tốt để không phụ lòng ông Ngoại và Cậu H mong đợi nhá. yoyo cố lên H nhé

ninhlv89

ninhlv89
Level 4
Level 4
hiện giờ H đã học lớp mấy rùi vậy thanhhai?

levanluc081111

avatar
Tiều ngư
Tiều ngư
không biết khi nào cuộc sống của chúng ta mấy hết được những số phận nghiệt ngã như H đây.cố gắng lên H nha,mình tin bạn sẽ làm được mà.Hãy nghĩ là ông trời sẽ không lấy đi của chúng ta tất cả đâu H ah,chúng ta mất cái này thì mình tin sẽ được đền bù cái khác thôi bạn nhĩ,mặc dù những thứ đó nó sẽ không thay thế được với cái ta đã mất nhưng nó cũng là động lực để cho con ngươi ta tự tin phấn đấu vương lên.
rồi bạn sẽ tìm được niềm vui và hạnh phúc mới để xua tan đi những nỗi buồn của tuổi ấu thơ thôi nha.
chúc bạn gặp nhiều may mắn hơn trong cuộc sống.

ngthki

avatar
Ban ĐH
 Ban ĐH
mong h trong câu chuyện vượt qua được những điều bất hạnh ấy, có mấy ai có tuổi thơ hạnh phúc, dù có được cho đến khi lớn lên rùi già đi người ta nhìn lại có bao giờ tự hào rằng cả cuộc đời mình thật hạnh phúc không? mỗi người có một mãnh đời khác nhau, mà chúng ta không thể nhìn thấy được, chỉ hi vọng mỗi người vượt qua được " bất hạnh" của mình!

thanhduocanbinh

thanhduocanbinh
Ban ĐH
 Ban ĐH
Câu chuyện cảm động thật.
Nhưng tác giả viết một số câu tôi không thích lắm.

thanhhai đã viết:h sinh ra thì thằng cha khốn nạn đã bỏ rơi không nhìn mặt
Chúc "H" luôn thành công trong cuộc sống nhé.

besotaynguyen

besotaynguyen
Tiều ngư
Tiều ngư
Đọc xong thấy thương h wa
mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến zới em
cố lên h....... bupbe

vandayit

vandayit
Ban ĐH
 Ban ĐH
Rất cảm động và chia sẽ

xuankhanh

xuankhanh
Level 6
Level 6
Gửi THANHHAI!
Mình đã đọc bài viết của bạn. Cốt truyện rất hay và ý nghĩa, đọc xong mình có ý định viết nó thành truyện ngắn đúng nghĩa. Hy vọng là bạn cho phép mình nhé! Số điện thoại của mình: 01657 723 988 và mong tết về gặp bạn để được chuyện trò đôi chút.
Thân ái

http://lexuantho.tk/

angel_cry

angel_cry
Thành Viên VIP
Thành Viên VIP
một bài viết hay ! nên phát huy nhiều để 4rum thêm sinh động ! :D

myloibui

myloibui
Thành Viên VIP
Thành Viên VIP
Bài viết có cốt truyện hay đấy. Nhưng diễn dạt thì chưa được tốt lắm. Tuy nhiên cũng rất hoan nghênh tinh thần của tác giả đã chia sẽ với mọi người.

Mong rằng nhân vật có tên H sẽ có thêm nghị lực để bước tiếp quãng đường còn lại.

Tuy H không có cha, mẹ đi cùng nhưng H vẫn còn người thân và bạn bè luôn ủng hộ bạn, họ sẽ giúp đỡ bạn trong những lúc khó khăn nhất. H sẽ không cô đơn.

Hy vọng khi cốt truyện được viết thành truyện ngắn thì tác giả sẽ kết thúc với một câu chuyện có hậu nhé.

Để nhân vật H được hạnh phúc về sau. 56

williamThanh

williamThanh
Ban ĐH
 Ban ĐH
Bạn Thanh Hải mến!
Đọc bài viết của bạn tôi cũng như người đọc rất xúc động trước hoàn cảnh của bạn, bạn sinh ra trong một hoàn cảnh quá khó khăn và đầy nước mắt. Tôi rất khâm phục ý chí và nghị lực để vượt lên trên chính mình quên đi bao khó khăn để bước vào cổng trường Cao Đẳng. Mặc dù rất thông cảm với sự đời éo le khi bạn có người cha sống không phải đạo nhưng tôi nghĩ bạn cũng không nên căm thù và dùng những từ ngữ khó nghe "h sinh ra thì thằng cha khốn nạn đã bỏ rơi không nhìn mặt" vì bạn phải nghĩ là dù sao ông ta cũng là đấng sinh thành của mình. Tôi hy vọng bạn sẽ quên đi bao khó khăn để sống luôn vui vẻ và vượt lên trên chính khó khăn để mang lại thành công cho cuộc sống sau này. Chúc bạn Hải may mắn, học tập tốt và luôn nghĩ mình sẽ thành đạt.
TB: Tôi hiện tại sống ở Đà Nẵng nếu bạn có tinh thần học hỏi, chia sẻ tôi sẽ lấy làm niềm vui khi nói chuyện cùng bạn vào một ngày gần nhất. Chào Hải.
Nguyễn Văn Thanh
www.toilyson.blogspot.com

http://www.toilyson.blogspot.com

thanhhai

thanhhai
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Thay mặt cho nhân vật, không có gì hơn nữa xin cảm ơn mọi người!

https://www.facebook.com/daothanhhai.cosmetic

cobe_haidao

cobe_haidao
Thành Viên Tích Cực
Thành Viên Tích Cực
Đọc xong thấy cảm động quá!!! muốn khóc luôn!! chị cầu chúc cho H luôn luôn gặp nhiều may mắn, hy vọng H sẽ vượt qua mọi khó khăn để vững bước trên con đường mà H đã chọn. Chúc H thành công!!!

Khách vi

avatar
Khách viếng thăm
bài viết rất cảm động, quả thật H là người rất có nghị lực. mình thấy chỉ cần một chút vấp ngã thôi là mình đã mệt mỏi rồi. chúc H luôn là người mạnh mẽ như thế nhé, một tương lai tốt đẹp đang chờ đón bạn đó. mọi cố gắng sẽ được đền bù xứng đáng.

Everlasting

Everlasting
I ♥ U
nhân vật H quả là có nghị lực !!! mình thật ngưỡng mộ!!

Tương lai dài đang chờ chúng ta phía trước ! cố gắng nhé H

mình thích 4rum LSO có nhiều bài viết hay và mang tính chia sẻ cao như vầy !!

1 hướng đi tốt mà mục đích LSO ban đầu lập ra ^^

http://my.opera.com/khoilv

noiaybinhyen

noiaybinhyen
Ban ĐH
 Ban ĐH
Cố lên H, em có suy nghĩ sống như vậy là rất tốt, cuộc sống không cho ai trọn vẹn, và cũng không lấy đi của ai tất cả.

buocchanlangtham13

avatar
Level 1
Level 1
Khi bạn đứng vững được trước một hoàn cảnh khắc nguyệt của cuộc đời tức là bạn đã thành công.Một trái tim biết khóc,biết rung cảm trước những sự yêu thương thì cũng sẽ biết vượt qua những điều gọi là trắc trở.H hãy nắm chặt tay mình và thầm nhủ "cố lên!! cố lên!!!và cố lên!!!".

Daiduongxanh

Daiduongxanh
Tiều ngư
Tiều ngư
cuộc sống là thế, chỉ có điều ta có chấp nhận hay không thôi!

Khách vi

avatar
Khách viếng thăm
H CÓ SỨC SỐNG thật mãnh liệt
đung là dân Lý Sơn có khác

Sponsored content


Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]