Cộng đồng Lý Sơn

Diễn Đàn Lý Sơn chính thức mang tên LYSON.ORG
Sống, đôi khi cần chậm lại 3l0_1210

***Hãy giới thiệu đến bạn bè nhé các bạn ***

Gõ Tiếng Việt có dấu khi tham gia diễn đàn
Cộng đồng Lý Sơn

Diễn Đàn Lý Sơn chính thức mang tên LYSON.ORG
Sống, đôi khi cần chậm lại 3l0_1210

***Hãy giới thiệu đến bạn bè nhé các bạn ***

Gõ Tiếng Việt có dấu khi tham gia diễn đàn

You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Sống, đôi khi cần chậm lại Empty Sống, đôi khi cần chậm lại Thu Sep 24, 2009 11:13 pm

starfish

starfish
Thành Viên VIP
Thành Viên VIP

"Tôi yêu nụ cười của bạn, tôi yêu nụ cười của tôi, tôi yêu nụ cười của tất cả mọi người...” nhưng
tôi viết câu chuyện này vào một ngày thứ 2 không yêu, không làm việc... một ngày hoàn toàn trống rỗng.
Sống, đôi khi cần chậm lại 2

Tình yêu

Đã bao giờ bạn yêu một người mà bị từ chối, bạn thích một người nhưng người đó không quan tâm, bạn quý mến bao người mà không được biết đến?

Cuộc sống vốn dĩ là như thế. Ngay cả tình cảm bạn muốn dành cho ai đó, lòng tốt bạn muốn dành cho ai đó, bạn cũng phải đấu tranh.

Nếu bạn không đấu tranh, rất có thể tình cảm mà bạn đã cho đi lại đặt không đúng chỗ.

Thật là sai nếu bạn nói yêu ai đó quá sớm...

Thật là sai nếu bạn nói thích người nào đó ngay lần đầu tiên bạn gặp họ...

Còn khi bạn quý mến một ai đó, bạn không cần phải nói ra đâu. Hãy để cuộc sống chứng minh cho bạn, hành động chứng minh cho bạn.

Nhà thơ Xuân Diệu đã có câu mà tôi rất thích:

"Mau với chứ, vội vàng lên với chứ

Em em ơi, tình non sắp già rồi"

Tôi nói tôi thích câu thơ trên thôi, chứ không hẳn là thích quan điếm sống và yêu như cụ Xuân Diệu. Với tôi, sự vội vàng đôi khi lại là mất mát quá lớn, có thể làm tổn hại trái tim, tổn hại tinh thần. Tình yếu chóng vánh, dễ tan. Tình cảm chóng vánh, dễ hời hợt. Nên đôi khi, sống, bạn nên chậm lại một chút…
Sống, đôi khi cần chậm lại 4

Gia đình

Đa phần chúng ta, ai cũng có gia đình. Đó là tổ ấm, là nơi vun đắp ước mơ, là hành trang giúp ta vào đời, là bàn đạp cho ta thẳng tiến vào tương lai.

Cuộc sống hiện đại, đôi khi tôi quên mất giá trị của gia đình. Tôi mải mê cho cuộc sống của mình, tôi mải mê yêu, mải mê học, mải mê chơi... Để rồi, khi người ta từ bỏ tôi, giảng đường không như tôi mơ ước, những cuộc chơi nhanh vui nhưng chóng tàn, tôi mới lại nghĩ đến gia đình.
Đôi khi, nên chậm lại một chút, để tôi nhận thấy: Đừng để đến khi, đứa em trai đã lìa đời, tôi mới khóc; đừng để đến khi mẹ ốm đau nằm giường, tôi mới thấy xót xa... Bạn nên chậm lại, chỉ để ngẫm, để hiểu: bạn cần gì cho gia đình, và bạn cần gia đình đến như thế nào?
Sống, đôi khi cần chậm lại 2-2

Sự nghiệp

Tôi có những hoài bão lớn lao, những dự định mong muốn thành công ở độ tuổi 20 của cuộc đời. Có một vài việc tôi đã làm được, vài việc thì không. Chững lại, tôi thấy tôi đang đốt cháy giai đoạn để định đoạt ước mơ, mà như thế khác nào tự giết chết mình?

Tuy cuộc sống công việc luôn đòi hỏi bạn phải làm việc hết công suất để đạt được kết quả, bạn phải chạy đua với thời gian, bạn phải quay như chong chóng để có những gì bạn muốn. Rồi đến khi, bạn kiệt sức bạn mới nghiền ngẫm lại, có phải là bạn đã để cuộc sống điều khiển mình? Chưa chắc bạn đã "bị" như thế, còn tôi thì đã trải qua...



Câu chuyện của tôi: Yêu đam mê, yêu cháy bỏng để viết lên Tình yêu. Gia đình là tất cả. Sự nghiệp là thử thách chưa hề vượt qua.

http://letot.chaoban.info

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]