1 Nói không với túi ni lông - tại sao không? Sat Jan 22, 2011 12:06 pm
williamThanh
Trước đây mỗi lần về quê tôi thường thấy mẹ tôi đi chợ thường hay cầm giỏ xách nhưng những năm gần đây khi tôi trở về thăm bố mẹ tôi không còn thấy hình ảnh mẹ cầm giỏ xách đi chợ nữa.
Một hôm thấy mẹ đi chợ, tôi thắc mắc hỏi mẹ: Mẹ ơi? Sao mẹ không mang giỏ xách để đi chợ hả mẹ?
Mẹ cười và nói: Con ah! Ở chợ mua thứ gì người ta cũng cho mình túi ni lông để đựng, đem giỏ xách chi cho mất công con.
Tôi thật ngạc nhiên khi mẹ nói thế, mà mẹ nói cũng đúng, dùng túi ni lông gọn nhẹ, tiện dụng tội chi mang giỏ xách cho rườm rà. Đó là suy nghĩ của mẹ tôi và bao người dân huyện đảo. Thế nhưng trong cái tiện lợi ấy hàm chứa biết bao ẩn số độc hại mà chính mẹ tôi và bao người vẫn chưa hiểu.
Túi ni lông được làm từ nhựa PE ( polyetylen) và PP(polypropylene), bản thân loại nhựa này không độc hại nhưng những chất phụ gia của nó là vô cùng độc, khi đựng thực phẩm có khả năng nhiễm độc tố như chì, cadimi là những chất gây nên ung thư và có hại cho não.
Mặt khác nó là loại hợp chất hữu cơ có liên kết khá bền khó phân hủy trong đất, gây nên tắc nghẽn, xói mòn đất, làm chậm quá trình phát triển của cây và gây ô nhiễm môi trường.
Nhìn từ thực tế nếu trung bình mỗi người dân sử dụng 5 túi ni lông trong ngày thì với dân số huyện đảo Lý Sơn là 21.000 người thì sẽ có con số là hơn 100 nghìn túi và cứ thế một năm tiêu tốn khoảng 35 triệu túi, sau 5 năm gần 180 triệu túi ni lông, thế nhưng chúng ta xử lý chúng ra sao đến bây giờ vẫn chưa có câu trả lời. Trong khi diện tích Lý Sơn lại rất nhỏ, môi trường ngày càng đe dọa, thế thì tại sao chúng ta không tuyên truyền, khuyến khích người dân hãy nói không với túi ni lông. Thiết nghĩ làm được đều đó không những hạn chế phần nào vấn đề ô nhiễm môi trường mà còn mang ý nghĩa nhân văn cho sức khỏe của người dân huyện đảo.
Nguyễn Văn Thanh
www.toilyson.blogspot.com
Ảnh: Thế Thịnh
Một hôm thấy mẹ đi chợ, tôi thắc mắc hỏi mẹ: Mẹ ơi? Sao mẹ không mang giỏ xách để đi chợ hả mẹ?
Mẹ cười và nói: Con ah! Ở chợ mua thứ gì người ta cũng cho mình túi ni lông để đựng, đem giỏ xách chi cho mất công con.
Tôi thật ngạc nhiên khi mẹ nói thế, mà mẹ nói cũng đúng, dùng túi ni lông gọn nhẹ, tiện dụng tội chi mang giỏ xách cho rườm rà. Đó là suy nghĩ của mẹ tôi và bao người dân huyện đảo. Thế nhưng trong cái tiện lợi ấy hàm chứa biết bao ẩn số độc hại mà chính mẹ tôi và bao người vẫn chưa hiểu.
Túi ni lông được làm từ nhựa PE ( polyetylen) và PP(polypropylene), bản thân loại nhựa này không độc hại nhưng những chất phụ gia của nó là vô cùng độc, khi đựng thực phẩm có khả năng nhiễm độc tố như chì, cadimi là những chất gây nên ung thư và có hại cho não.
Mặt khác nó là loại hợp chất hữu cơ có liên kết khá bền khó phân hủy trong đất, gây nên tắc nghẽn, xói mòn đất, làm chậm quá trình phát triển của cây và gây ô nhiễm môi trường.
Nhìn từ thực tế nếu trung bình mỗi người dân sử dụng 5 túi ni lông trong ngày thì với dân số huyện đảo Lý Sơn là 21.000 người thì sẽ có con số là hơn 100 nghìn túi và cứ thế một năm tiêu tốn khoảng 35 triệu túi, sau 5 năm gần 180 triệu túi ni lông, thế nhưng chúng ta xử lý chúng ra sao đến bây giờ vẫn chưa có câu trả lời. Trong khi diện tích Lý Sơn lại rất nhỏ, môi trường ngày càng đe dọa, thế thì tại sao chúng ta không tuyên truyền, khuyến khích người dân hãy nói không với túi ni lông. Thiết nghĩ làm được đều đó không những hạn chế phần nào vấn đề ô nhiễm môi trường mà còn mang ý nghĩa nhân văn cho sức khỏe của người dân huyện đảo.
Nguyễn Văn Thanh
www.toilyson.blogspot.com
Ảnh: Thế Thịnh